Ta muốn
tiếng cười của ta vang khắp nơi.
Chỉ có
loài người mới biết tiếng cười. Cây cối khi bị tổn thương cũng sẽ chảy “máu”;
chim, thú khi đói khát cũng cất tiếng kêu thảm thiết. Chỉ có loài người mới
được trời phú cho tiếng cười, vậy thì tại sao ta lại không tận dụng tiếng cười
mà tạo hóa đã ban cho. Từ hôm nay về sau ta phải tập cho ta có thói quen cười
và luôn mỉm cười.
Khi ta
cười giúp cho hệ thống tiêu hóa của cơ thể vận hành rất tốt. Khi tiếng cười của
ta vang lên sảng khoái, những sức ép tâm lý và bao nỗi bực dọc, vất vả đều tiêu
tan. Cười là một phương thuốc bí truyền sống lâu. Bây giờ ta nắm được bí quyết
để sống lạc quan, ta hy vọng nụ cười sẽ theo ta vững tin bước vào tương lai.
Ta muốn
tiếng cười của ta vang khắp nơi.
Ta tự
cười mình, chỉ có những người thanh cao mới biết tự chế giễu mình một cách hài
hước, tránh rơi vào tâm trạng kiêu căng ngạo mạn, một cạm bẫy tâm lý vô cùng
nguy hiểm. Tuy nói rằng, ta là một kỳ quan vĩ đại nhất của đấng tạo hóa, song
ta chẳng qua cũng chỉ như hạt cát giữa sa mạc mà thôi. Ta đã thật sự biết rõ
mình từ đâu tới và đi về đâu chưa? Những sự việc mà ta quan tâm và thực hiện
hôm nay, mười năm sau nhìn lại, chẳng phải là những việc làm quá ngu xuẩn hay
sao? Tại sao ta lại để những ý nghĩ và việc làm vớ vẩn không đáng có quấy nhiễu
tâm trí của ta? Từ hôm nay, ta hy vọng sẽ luôn mang theo nụ cười bước vào tương
lai.
Ta muốn
tiếng cười của ta vang khắp nơi.
Khi ta bị
người khác xúc phạm, hoặc khi ta gặp phải những sự việc không hoàn toàn như ý,
ta chỉ có thể rơi lệ và nguyền rủa, làm sao ta có thể cười được? Có một câu nói
vô cùng chí lý, ta phải luyện tập nhiều lần, cho đến khi nó thực sự đi sâu vào
cốt tủy của ta, sẽ giúp ta luôn duy trì tâm trạng tốt đẹp. Câu nói này truyền
tụng từ thời cổ đại, nó đã cổ vũ chúng ta vượt qua mọi cửa ải khó khăn, làm cho
cuộc sống của ta luôn được cân bằng. Câu nói chí lý đó là: “Tất cả mọi thứ rồi
sẽ qua đi”.
Tất cả
mọi thứ trên đời, cuối cùng sẽ lần lượt trở thành quá khứ. Khi tâm lực suy
kiệt, ta tự an ủi mình, tất cả mọi thứ rồi sẽ qua đi. Khi ta dương dương tự đắc
với những thành công của mình, ta phải tự cảnh báo cho mình, “tất cả mọi thứ
rồi sẽ qua đi”. Khi khốn cùng tuyệt vọng, ta tự bảo mình, “tất cả mọi thứ rồi
sẽ qua đi”. Đúng vậy! Những người xây nên kim tự tháp cũng đã thành người thiên
cổ từ lâu, đã vĩnh viễn nằm dưới những tảng đá giá băng kia, và cũng sẽ có
ngày, kim tự tháp cũng sẽ bị chôn vùi trong đất đá. Nếu quả thật mọi thứ trên
thế gian này, cuối cùng sẽ biến thành hư không, thì sao ta lại phải tính toán
được mất từng ly trong ngày hôm nay.
Ta muốn
tiếng cười của ta vang khắp nơi.
Ta muốn
dùng tiếng cười điểm xuyết thêm cho bức tranh lộng lẫy hôm nay, ta muốn mượn
lời ca tiếng hát soi sáng màn đêm. Ta không còn phải mò mẫm vất vả đi tìm niềm
vui. Ta muốn quên hết mọi đau thương trong bộn bề công việc. Ta muốn hưởng thụ
thật sung sướng thành quả của hôm nay, nó không giống như lương thực có thể cất
giữ, cũng không phải như rượu quý càng để lâu càng thơm ngon vị đậm. Ta hưởng
thụ hôm nay, không phải của tương lai, hôm nay ta gieo hạt và hôm nay ta thu
hoạch.
Ta muốn
tiếng cười của ta vang khắp nơi.
Trong
tiếng cười, tất cả bản sắc của một tâm hồn đều bộc lộ. Ta cười sự thất bại của
mình, vì nó sắp biến thành áng mây hồng trong giấc mộng. Ta cười sự thành công
của mình, vì nó đã trở về với bộ mặt vốn có. Ta cười sự độc ác, vì chúng sẽ
phải rời bỏ khỏi tâm địa của ta. Ta cười lòng lương thiện, vì nó đã được phát
huy rộng rãi. Ta muốn dùng tiếng cười của ta để cảm hóa người khác, chính đó
mới là con đường thành công, bởi vì nếu ta chau mày, khách sẽ ngoảnh mặt đi.
Ta muốn
tiếng cười của ta vang khắp nơi.
Từ hôm
nay về sau, lệ của ta chỉ rơi khi đắm mình trong hạnh phúc, bởi vì những giọt
nước mắt của thất bại, hối hận và đau khổ rơi xuống trong thương trường không
mảy may có chút giá trị gì. Chỉ có tiếng cười mới có thể đổi lại sự giàu có,
những lời thánh thiện mới có thể xây đắp nên một thành trì.
Ta không
thể cho phép mình chỉ vì muốn trở thành một người quan trọng, thông minh, có
thể diện, một người hùng mà quên đi tự phê phán mình và tôn kính người khác. Có
vậy ta mới không sa vào tâm trạng chủ quan, tự mãn.
Ta muốn
tiếng cười của ta vang khắp nơi.
Chỉ cần
ta luôn nở nụ cười, ta vĩnh viễn sẽ không nghèo đói. Đó cũng là phúc lộc trời
ban, ta không nên xem thường và lãng phí nó.
Chỉ có
trong tiếng cười vui vẻ sảng khoái, ta mới được thực sự hưởng thụ thành quả của
thành công. Nếu không như vậy, ta sẽ thất bại, vì chỉ có niềm vui mới ủ được
men nồng cất ra rượu ngon. Muốn hưởng thụ thành công, trước tiên tất phải có
niềm vui, mà tiếng cười là cô phù dâu của nó. Ta hy vọng tiếng cười theo ta
bước vào tương lai. Ta phải vui vẻ, vì mọi thứ rồi sẽ qua đi. Ta sẽ thành công,
sẽ trở thành nhà kinh doanh vĩ đại nhất thế giới.
(OG
MANDINO, "Người bán hàng vĩ đại nhất thế giới", bản dịch của Phan Cử)
Chủ đề có thể bạn quan tâm
- Phát triển cá nhân
- Kiến thức kinh doanh thông minh
- Bí quyết Dạy Con thông minh
- Những cuốn sách làm thay đổi số phận
- Phát triển cá nhân
- Kiến thức kinh doanh thông minh
- Bí quyết Dạy Con thông minh
- Những cuốn sách làm thay đổi số phận
- Bí kíp thứ 8
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nếu bạn thấy hay. Hãy là người đầu tiên trong số bạn bè
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nếu bạn thấy hay. Hãy là người đầu tiên trong số bạn bè
0 nhận xét:
Đăng nhận xét